CôngThương - Phát biểu tại diễn đàn, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhấn mạnh: Vùng duyên hải miền Trung có vị trí địa lý, kinh tế, chính trị, chiến lược quan trọng của quốc gia, có những tiềm năng, thế mạnh phát triển kinh tế. Tuy nhiên, kinh tế vùng duyên hải miền Trung có trình độ phát triển thấp hơn so với bình quân cả nước, nền kinh tế chưa đủ để tích lũy đầu tư; hệ thống kết cấu hạ tầng còn yếu kém, chưa đồng bộ, nguồn nhân lực chất lượng còn thấp...
Theo Phó Thủ tướng, để thực hiện mục tiêu đặt ra trong quy hoạch vùng, các địa phương cần làm rõ các tiềm năng, thế mạnh của vùng và từng địa phương; những khó khăn, thách thức trong phát triển kinh tế- xã hội, phát triển kinh tế biển.., từ đó, hoàn thiện quy hoạch địa phương gắn với quy hoạch kinh tế vùng, tăng cường kết nối hạ tầng, tạo sự kết nối chặt chẽ về không gian kinh tế, nhất là liên kết hạ tầng dùng chung, liên kết phát triển du lịch, đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao…
Đặt vấn đề cần thiết phải liên kết vùng, ông Vương Đình Huệ- Trưởng Ban Kinh tế Trung ương- cho rằng, quá trình phát triển miền Trung vừa qua cho thấy, nếu chỉ dựa vào “lợi thế tĩnh” về điều kiện tự nhiên mỗi địa phương để thực hiện chính sách ưu đãi kêu gọi đầu tư, thiếu sự liên kết để tạo ra “lợi thế động” nhằm tối ưu hóa nguồn lực hữu hạn thì khó có thể đẩy mạnh phát triển và nâng cao sức cạnh tranh toàn vùng.
Nếu chỉ dựa vào “lợi thế tĩnh” về điều kiện tự nhiên mỗi địa phương để thực hiện chính sách ưu đãi kêu gọi đầu tư, thiếu sự liên kết để tạo ra “lợi thế động” nhằm tối ưu hóa nguồn lực hữu hạn, thì khó có thể đẩy mạnh phát triển và nâng cao sức cạnh tranh toàn vùng. |
Thực tiễn cũng cho thấy, sự phát triển giữa các địa phương trong từng vùng và giữa các vùng nước ta vẫn còn thiếu sự liên kết, phối hợp. Tình trạng đầu tư trùng lặp chưa được khắc phục, còn có biểu hiện cạnh tranh không lành mạnh để thu hút đầu tư giữa các tỉnh bằng cách “phá rào”, đưa ra các ưu đãi quá lớn để hấp dẫn các nhà đầu tư, gây tổn thất cho lợi ích chung của nền kinh tế.
Do đó, ông Vương Đình Huệ đã đề xuất 4 giải pháp để tăng cường liên kết và phát triển kinh tế- xã hội vùng.
Thứ nhất, rà soát, hoàn thiện quy hoạch phát triển kinh tế vùng trên cơ sở lợi thế so sánh của từng địa phương, khắc phục không gian kinh tế bị chia cắt bởi địa giới hành chính. Tạo lập cơ chế, chính sách để thu hút mạnh mẽ các doanh nghiệp thuộc mọi thành phần kinh tế tham gia hình thành và phát triển các chuỗi giá trị liên kết vùng, nhất là đối với những sản phẩm chủ lực. Quy định cụ thể và thực thi cơ chế điều phối vùng kinh tế.
Thứ hai, tạo lập thể chế kinh tế ưu đãi cho các vùng kinh tế trọng điểm thực sự trở thành đầu tàu, động lực lan tỏa vùng lân cận và cả nước; đồng thời tạo điều kiện phát triển nhanh hơn các khu vực còn nhiều khó khăn, đặc biệt là vùng biên giới, hải đảo, Tây Nam, Tây Nguyên, Tây Bắc và phía Tây các tỉnh miền Trung.
Thứ ba, phát triển mạnh kinh tế biển đảo, nhất là cảng biển, vận tải biển, đóng và sửa chữa tàu biển, các dịch vụ hậu cần, du lịch, dầu khí, khai thác hải sản xa bờ… gắn với bảo vệ chủ quyền biển đảo và bảo đảm an ninh, an toàn trên biển.
Cuối cùng, hoàn thiện thể chế phân công, phân cấp giữa Trung ương và địa phương, vừa bảo đảm tập trung thống nhất của nền kinh tế, vừa phát huy tính chủ động, sáng tạo của địa phương.