Xe chuối chiên của "ông tây": Thơm lừng góc phố Sài Thành

Người đàn ông mang quốc tịch Pháp, có dòng máu Việt - Fabrice (49 tuổi), đến Việt Nam vào cuối năm 2019 để thực hiện lời hứa với mẹ và bà ngoại là trở lại quê hương. Tuy nhiên, đầu năm 2020, dịch Covid-19 bùng phát, anh không thể trở về nước và phải ở lại Việt Nam mưu sinh bằng nghề bán chuối chiên. Trải nghiệm cuộc sống tại Việt Nam 1 năm qua, chứng kiến những khó khăn trong bão dịch, Fabrice thấu hiểu con người Việt Nam giàu tình thân ái. Anh thấy yêu đất nước hình chữ S này hơn bao giờ.

Gặp Fabrice trong tiết trời Sài Gòn cuối năm nắng hanh nhưng se lạnh, bên xe chuối chiên thơm lừng góc phố Trần Đình Xu giao với Nguyễn Cư Trinh (quận 1, TP. Hồ Chí Minh), khiến ai gặp anh cũng thấy vui lây.

Fabrice kể, khi số tiền mang theo đã dần cạn kiệt, trong khi dịch bệnh vẫn kéo dài và không thể về nước, được sự tư vấn của người bạn, anh đã mua một chiếc xe để bán bánh chuối chiên, thơm chiên (thơm còn được biết đến là trái dứa). Mỗi buổi sáng thức dậy từ 4h để chuẩn bị mọi nguyên liệu, đến 5h30 bắt đầu bán cho đến khi hết bột thì dọn về.

Fabrice và xe chuối chiên trên phố
Fabrice và xe chuối chiên trên phố

Khi được hỏi, sao lựa chọn món bánh chuối chiên, thơm chiên để bán? Fabrice cho biết, sau một thời gian tìm hiểu, anh thấy người Việt rất thích dùng chuối và thơm để chế biến món ăn. Và anh thử ăn bánh chuối chiên ở Việt Nam kết hợp với việc ở phương Tây thường dùng chuối với bánh xếp, từ đó Fabrice đã biến tấu ra công thức của riêng mình. Đó là sự mới lạ trong cách làm bánh khi sử dụng bột và sữa tươi hòa quyện với nhau, sau đó nhúng chuối hay thơm vào, chiên bằng bơ thay vì dùng dầu ăn. Vì thế, món chuối chiên của Fabrice có mùi thơm rất tuyệt vời.

Món chuối chiên, thơm chiên của Fabrice ngày càng đắt hàng, có ngày chỉ đến 9 giờ sáng đã không còn để bán. Thực khách của Fabrice chủ yếu là người dân xung quanh, học sinh từ trường học gần đó, khách vãng lai ghé vào mua. Một số cư dân ở đây nhận xét, anh Tây này chưa từng gây mất trật tự công cộng, thân thiện với mọi người, thường được người khác mua giúp nguyên liệu hay đồ ăn.

Không chỉ bán để kiếm tiền mưu sinh, Fabrice còn thường xuyên gửi tặng món bánh chuối chiên của mình làm cho những người nghèo, người khuyết tật đi ngang qua đường. “Tôi rất yêu và biết ơn đất nước này. Nơi đã mang lại cho tôi cuộc sống bình yên, thân tình trong những ngày tháng qua. Tôi muốn giúp đỡ những người khó khăn quanh mình bằng một chút tấm lòng nhỏ” - Fabrice trải lòng.

Một năm trải nghiệm cuộc sống tại Việt Nam càng làm cho Fabrice thấy yêu cuộc sống và con người nơi đây. Sự quan tâm, chia sẻ cùng nhau trong những khoảnh khắc vui, buồn; những khó khăn trong mưu sinh, ảnh hưởng dịch bệnh càng làm cho mọi người sát lại gần nhau hơn, sẻ chia cho nhau nhiều hơn. Điều tuyệt vời là họ làm bằng tất cả tấm lòng của mình.

Xe chuối chiên của

Fabrice cũng tiết lộ, gia đình anh từng sống ở Sài Gòn những năm 1970, sau đó về Pháp. Anh có mẹ ruột là người Việt Nam. Mẹ anh tóc đen, da vàng nhưng đường nét trên khuôn mặt rất lai Tây. Đó là lý do anh luôn cảm thấy gắn bó và muốn quay lại Việt Nam. Fabrice hiện sống trong một khách sạn gần nơi bán bánh. "Nếu bán bánh chiên mà tôi đủ sống, tôi sẽ duy trì xe bánh này ở đây" - Fabrice nói.

Vốn dĩ việc kiếm tiền mưu sinh chưa bao giờ là dễ, điều đó càng khó khăn khi đại dịch xuất hiện, hoành hành suốt một năm nay. Mặc dù Việt Nam đã kiểm soát tình hình dịch bệnh tốt hơn các nước khác, nhưng cuộc sống của hầu hết người dân vẫn bị ảnh hưởng. Nhiều người nước ngoài đến Việt Nam du lịch bị mắc kẹt lại cũng lâm vào hoàn cảnh khó khăn.

Tuy nhiên, trong khó khăn tìm kiếm mưu sinh cũng xuất hiện những hình ảnh đẹp như Fabrice. Đó là câu chuyện đẹp, thiết thực, ý nghĩa, nhắc nhở mỗi người biết trân trọng những gì đang có và sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng.

Thanh Thanh
Bạn thấy bài viết này thế nào?
Kém Bình thường ★ ★ Hứa hẹn ★★★ Tốt ★★★★ Rất tốt ★★★★★

Tin cùng chuyên mục