Chàng trai giàu nghị lực
Sinh ra ở thôn Bó Lách (xã Quyết Tiến, huyện Quản Bạ, tỉnh Hà Giang) Vương Quốc Trường kém may mắn hơn các anh chị, khi mà từ năm 7 tuổi đến năm 13 tuổi, Trường có tới 16 lần gãy chân. Thay vì đôi chân lành lặn cha mẹ sinh ra, sau 16 lần gãy xương, chân Trường teo lại, gấp khúc, mất hoàn toàn khả năng đi lại. “Sau vài lần gãy xương, em và gia đình mới biết em bị bệnh “xương thủy tinh cục bộ”. Loại bệnh này chỉ cần va chạm hơi mạnh một chút là có thể làm cho xương bị gãy. May là em chỉ bị giòn xương chân, còn xương tay và các xương khác không sao” – Vương Quốc Trường chia sẻ với gương mặt bình thản, như thể em đã quá quen với nỗi thiệt thòi này.
Vương Quốc Trường là 1 trong 5 gương mặt tiêu biểu của tỉnh Hà Giang được tham dự Đại hội "Thanh niên tiên tiến làm theo lời Bác toàn quốc lần thứ V-2018" |
Ngồi bên em, bố của Trường là ông Vương Vản Chín (người dân tộc Nùng) không giấu được cảm giác ngậm ngùi: “Nó học tốt lắm, nhưng gãy chân nhiều lần quá nên năm lớp 5 cho nghỉ ở nhà rồi”.
Không đầu hàng số phận, nghỉ học ở nhà, Trường dùng ghế tập đi, tự chăm sóc bản thân và giúp đỡ gia đình các công việc lặt vặt. Lớn lên một chút, Trường chăn gà, nuôi lợn, trồng rau… Không nhanh nhẹn bằng người bình thường, nhưng việc gì Trường cũng có thể tự làm được. Làng trên, xóm dưới ai cũng biết tiếng chàng trai Vương Quốc Trường tàn tật nhưng giàu nghị lực…
Khi tình yêu chắp cánh
Bước ngoặt lớn nhất của cuộc đời Vương Quốc Trường chính là khi anh quen biết và cưới được cô gái người Tày nhỏ bé, xinh xắn - Hoàng Thị Vy về làm vợ.
Nhắc đến câu chuyện tình yêu có một không hai, Hoàng Thị Vy cười bẽn lẽn. “Nhà em tận huyện Bắc Quang. Qua người quen giới thiệu, chúng em biết nhau, nói chuyện thấy hợp rồi thương nhau. Em lành lặn, nhưng lại bị bệnh rối loạn đông máu, thiếu yếu tố 8 nên thương em, anh Trường cũng vất vả nhiều. Mấy năm nay, cứ vài tháng em lại phải xuống Hà Nội khám bệnh một lần, anh Trường chân như vậy, nhưng cũng nhiều lần đưa em đi đấy”…
Anh Trường, chị Vy chăm sóc đàn thỏ của gia đình |
Có lẽ, xuất phát từ tình yêu, từ sự cảm thông, chia sẻ nên Vương Quốc Trường và Hoàng Thị Vy đã vững tâm nắm tay nhau vượt lên những thiệt thòi, thử thách để trở thành cặp đôi nuôi thỏ, trồng rau mát tay, nhất nhì thôn Bó Lách. “Em và anh Trường cưới nhau năm 2012, năm đó em xuống Hà Nội khám bệnh, thương hoàn cảnh vợ chồng em, mọi người quyên góp cho vợ chồng em được 2,5 triệu đồng. Từ số tiền này, em nhờ mua 5 con thỏ cái và 2 con thỏ đực ở Trung tâm Dê thỏ Ba Vì (Hà Nội). Hai vợ chồng cứ túc tắc nuôi, có lúc cao điểm, đàn thỏ lên tới cả nghìn con. Mỗi tháng gia đình em bán trung bình 200 con thỏ giống (giá 250.000 – 300.000/đôi). Thỏ thịt em bán ít hơn, giá khoảng 120.000 đồng/kg.” – Hoàng Thị Vy phấn khởi chia sẻ. Không những nuôi thỏ, vợ chồng anh Trường, chị Vy còn có một diện tích không nhỏ trồng lúa, trồng rau, mùa nào thức ấy…
Góp thêm vào câu chuyện của vợ, anh Trường cho hay: “Mới đầu nuôi thỏ chưa quen, thi thoảng thỏ bị ốm, có con bị chết. Sau em tìm tòi trên mạng, học hỏi kinh nghiệm của những người nuôi trước, vừa nuôi vừa nghe ngóng, quan sát thỏ để tìm cách chăm sóc phù hợp. Nhờ đó, đàn thỏ của gia đình mau lớn, đẻ nhiều, ít dịch bệnh”.
Đến nay, không chỉ người Quản Bạ, mà nhiều người ở huyện Đồng Văn, Yên Minh cũng biết tiếng Vương Quốc Trường và tìm đến nhà anh để mua thỏ. Không chỉ bán thỏ với giá ưu đãi cho những người có hoàn cảnh khó khăn, tàn tật… Vương Quốc Trường còn rất nhiệt tình hướng dẫn kỹ thuật chăm sóc thỏ.
Ngoài vườn, những chùm hoa chanh tim tím tỏa hương thơm dịu, trong ngôi nhà tường trình truyền thống của dân tộc Nùng, câu chuyện về tình yêu, về cuộc sống của vợ chồng anh Trường, chị Vy cứ mỗi lúc một rôm rả. Nhìn anh Trường, chị Vy dành cho nhau ánh mắt trìu mến và đầy tự tin khi nói về việc chăn nuôi, trồng trọt, mới thấy “ông Trời không lấy đi của ai tất cả”. Với những gì đang làm và tấm lòng sẻ chia đáng trân trọng, Vương Quốc Trường và Hoàng Thị Vy đang cùng nhau viết lên câu chuyện thật đẹp ở Bó Lách – câu chuyện về tình yêu và quyết tâm vượt qua số phận để vươn lên.