Ảnh minh họa |
Năm 2016, Việt Nam xuất khẩu gần 1,8 triệu tấn cà phê, giá trị 3,35 tỷ USD, tăng 33,7% về lượng và tăng 25,7% về giá trị so với năm 2015; 2 tháng đầu năm 2017, xuất 270.000 tấn, trị giá 610 triệu USD, tuy giảm 8,2% về lượng nhưng tăng 21,2% về giá trị so với cùng kỳ năm 2016. Những con số của Tổng cục Thống kê cho thấy cà phê Việt Nam đã và đang khẳng định được vị thế “đẳng cấp cao” trên thị trường thế giới.
Có một điểm mạnh đáng ghi nhận của cà phê Việt: Theo thông tin từ UBND tỉnh Đắk Lắk, hiện đã có 10 quốc gia, vùng lãnh thổ chấp thuận bảo hộ nhãn hiệu “Buon Ma Thuot Coffee” gồm: Vùng lãnh thổ Bennelux (Bỉ, Hà Lan, Luxembourg), Tây Ban Nha, Đức, Singapore,Trung Quốc, Thái Lan, Canada và Nga.
Bên cạnh đó, tỉnh Đắk Lắk đang phối hợp với dự án EU-Mutrap xây dựng hồ sơ đăng ký bảo hộ Chỉ dẫn địa lý cà phê Buôn Ma Thuột tại thị trường EU, nhằm nâng tầm cà phê nhân xuất xứ tại Đắk Lắk.
Thời gian qua, chính quyền và doanh nghiệp tỉnh Đắk Lắk đã chú trọng quảng bá cà phê Việt Nam nói chung, cà phê có Chỉ dẫn địa lý Buôn Ma Thuột nói riêng, đến với nhiều quốc gia, vùng lãnh thổ trên thế giới. Nhờ vậy, lượng cà phê nhân tiêu thụ của Đắk Lắk khá cao.
Chỉ riêng niên vụ 2015-2016, cà phê nhân của Đắk Lắk đã xuất khẩu sang 75 nước, vùng lãnh thổ, trong đó có 5 thị trường mới mở là Genoa, Genova, Guatemala, Iran và Panama. Đặc biệt, Nhật Bản, Thụy Sỹ, Đức, Hoa Kỳ là những nước tiêu thụ sản phẩm cà phê nhân của Đắk Lắk nhiều nhất. Cụ thể, niên vụ 2015-2016, Nhật Bản tiêu thụ gần 32.250 tấn, trị giá gần 56,60 triệu USD; Thụy Sỹ 23.000 tấn (41 triệu USD); Đức 22.000 tấn (37,5 triệu USD); Hoa Kỳ 13.800 tấn (23 triệu USD).
Bất chợt liên tưởng đến nhiều mặt hàng nông sản xuất khẩu chủ lực như gạo, hạt điều, hồ tiêu, chè, rau quả... mặc dù đã vươn tới nhiều thị trường trên thế giới, được “ngợi ca” là ngon và tốt, được ưa chuộng..., song vẫn “sống trong lặng lẽ” vì không có thương hiệu riêng, hầu như không có nhãn hiệu, chỉ dẫn địa lý nào được các thị trường nước ngoài bảo hộ...
Từ kinh nghiệm của cà phê Buôn Ma Thuột, nếu chính quyền và doanh nghiệp đồng tâm, chung sức, ắt không có chuyện “lực bất tòng tâm” trong việc xây dựng những thương hiệu sáng giá cho sản phẩm nông sản xuất khẩu chủ lực.