
CôngThương - Ông đánh giá như thế nào về mục tiêu tăng trưởng tín dụng 12%?
Nếu không có cơ chế gì đột biến thì tăng tưởng tín dụng năm nay cũng sẽ chật vật. Hiện nay, các ngân hàng đang thừa tiền, huy động tăng chỉ để tránh bẫy thanh khoản còn thực tế đang có nghịch lý là huy động tăng mà cho vay ít. Cán bộ tín dụng và các ngân hàng đều rất sợ cho vay ra mà không thu hồi về được, tâm lý này ảnh hưởng đến việc giải ngân và hầu hết các ngân hàng chỉ thắt chặt thêm điều kiện cho vay chứ không muốn nới lỏng để “ra vốn”.
![]() |
Ông Nguyễn Đức Hưởng - Phó chủ tịch HĐQT LienVietPostBank |
Nói như vậy thì “cơ chế đột biến” cần có với nền kinh tế, theo quan điểm của ông, là gì?
Tôi cho rằng, hệ thống ngân hàng nên tập trung mọi sản phẩm dịch vụ cho kinh tế biên mậu. Đặc biệt, giải pháp cần tính tới là việc nới lỏng định lượng (QE) mà ở đây là phải thành lập ngay công ty mua bán nợ.
QE là một công cụ tiền tệ được các ngân hàng trung ương sử dụng để kích thích nền kinh tế. Theo lý thuyết, gói QE này sẽ giúp mua vào các tài sản dài hạn như trái phiếu Chính phủ, tín phiếu kho bạc hoặc các chứng khoán có đảm bảo bằng tài sản thế chấp từ các ngân hàng thương mại và các định chế tài chính khác. Lượng tiền này được bơm vào nền kinh tế và sẽ khiến lãi suất dài hạn giảm xuống. Khi đó, nhà đầu tư có nhiều lựa chọn hơn trong việc tiêu tiền. Với Việt Nam, nên thực hiện QE thông qua Công ty mua bán nợ của nhà nước.
Thành lập công ty mua bán nợ để sử dụng công cụ QE sẽ dễ dẫn đến hiểu lầm trong dư luận là lấy tiền ngân sách cho ngân hàng, nên giải bài toán này như thế nào, thưa ông?
Phải có Công ty mua bán nợ để doanh nghiệp có đủ điều kiện vay mới và ngân hàng đảm bảo an toàn đồng vốn. Công ty này cần cơ chế hoạt động, ngân sách chỉ cần cấp một khoản tiền nhất định, còn lại nên cho phép công ty sử dụng một nguồn tiền nhàn rỗi từ Ngân hàng Nhà nước (NHNN) và nguồn vốn chủ yếu là từ các ngân hàng thương mại đóng góp. Ở góc độ Việt Nam thì nên mua tài sản tồn đọng (xử lý nợ tương lai).
Đặt giả thiết công ty mua bán nợ sẽ được hoạt động, gói QE cũng được tung ra, theo ông, việc “cứu” nền kinh tế nên bắt đầu từ đâu?
Điều đầu tiên phải nghĩ đến việc kích cầu, tăng trưởng kinh tế trong tương lai và kiểm soát được lạm phát. Vốn kích cầu tập trung vào 3 nguồn chính, đó là: Thu hút vốn FDI (cơ chế đột phá hiệu quả nhất là cho phép người Việt Nam vào casino); xử lý và khai thác tài sản tồn đọng liên quan đến nợ xấu; huy động sức dân vì đặc thù của Việt Nam là nguồn tiền trôi nổi ngoài lưu thông rất lớn do các nhà đầu cơ và dân cư tích trữ để dành theo hình thức “bỏ tiền trong ống”, nhà nước không kiểm soát được. Cần có giải pháp để các nguồn tiền này đầu tư phát triển kinh tế.
Riêng đối với Công ty mua bán nợ, nợ tồn đọng hiện nay vẫn chủ yếu ở TP. Hồ Chí Minh và Hà Nội, nên cần làm “điểm” ở hai địa phương này, chỉ cần “cứu” một vài điển hình lớn thì tức khắc có hiệu ứng cho cả nền kinh tế. Đơn cử, nếu cứu bất động sản thì sẽ giải quyết được việc tồn kho vật liệu xây dựng, tạo thêm việc làm, kích cầu thị trường. Khi quyết định “cứu” phải tính đến điều kiện và khả năng kiểm soát. Tôi cho rằng, để ngân hàng đưa tiền ra thì cần nhiều giải pháp, trước hết là tôn trọng quy luật thị trường theo định hướng thực tiễn của Việt Nam.
Giả định gói QE có được thực hiện, ông có cho rằng nên hạ lãi suất? Làm thế nào để doanh nghiệp có thể tiếp cận được vốn?
Mặt bằng lãi suất có thể giảm tiếp nếu nền kinh tế vẫn như hiện nay. Tuy nhiên việc hạ lãi suất không dễ khi NHNN phải giữ lạm phát ổn định. Về tổng thể, nếu không có gói QE thì lãi suất trung- dài hạn sẽ không thể giảm được. Vì thế, cần xác định mục tiêu là gì, phương tiện thế nào để thông qua ngân hàng giải quyết những khó khăn cho nền kinh tế.
Trước mắt, trong điều kiện chưa hạ lãi suất thì các ngân hàng vẫn nên dành vốn cho những khách hàng tốt. Đơn cử như tại LienVietPostBank, chúng tôi vẫn đẩy mạnh cho vay nông nghiệp nông thôn, đây là đối tượng khách hàng ổn định, không sợ nợ xấu. Năm 2013, LienVietPostBank sẽ tăng gấp đôi tín dụng và cũng sẽ xem xét nới lỏng điều kiện cho vay với đối tượng khách hàng này.
Xin cảm ơn ông!