Chuyện hy hữu: Nghị định vừa ban hành, Bộ Xây dựng xin đính chính vì sơ suất kỹ thuật Nghị định vừa ban hành, Bộ Xây dựng đã xin đính chính: Lỗi do đâu? |
Công văn ghi: "Do sơ suất kỹ thuật, xin đính chính sai sót tại khoản 5 điều 6 nghị định 35 ngày 20/6/2023 của Chính phủ về sửa đổi, bổ sung một số điều của các nghị định thuộc lĩnh vực quản lý của Bộ Xây dựng như sau: Khoản 5 điều 6 nghị định 35 viết: "Bãi bỏ khoản 2 điều 5, khoản 2 điều 9", nay xin sửa lại: "bãi bỏ khoản 2 điều 9"…
Khoản 2 Điều 5 về phát triển và quản lý nhà ở xã hội được giữ lại sau chưa đầy 1 tháng bãi bỏ theo Nghị định 35. (Ảnh: Hoàng Hà) |
Như vậy là Nghị định 35 nói trên của Chính phủ khi thực thi phải kèm theo công văn nói trên. Đây là chuyện có tiền lệ hay chưa tôi chưa nghiên cứu, nhưng rõ ràng là không đúng quy trình ban hành các văn bản quy phạm pháp luật. Dù giải thích như thế nào thì công văn cũng không thể làm thay đổi nội dung nghị định.
Theo hệ thống văn bản quy phạm pháp luật nước ta, cao nhất là Hiến pháp, kế đó là luật (hoặc Nghị quyết của Quốc hội), kế đó nữa là pháp lệnh (hoặc Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội), tiếp theo là lệnh (hoặc quyết định) của Chủ tịch nước, tiếp theo nữa là nghị định của Chính phủ, dưới nghị định là quyết định của Thủ tướng rồi mới đến các văn bản quy phạm pháp luật khác. Nhưng công văn không phải là văn bản quy phạm pháp luật. Muốn sửa đổi một nghị định thì phải có một nghị định khác thay thế hoặc bằng một văn bản pháp lý cao hơn. Dù là Thủ tướng cũng không có thẩm quyền ra quyết định sửa đổi nghị định, huống hồ là một công văn.
Việc ban hành một nghị định không thể có chuyện “sai sót kỹ thuật” rồi dùng một công văn để “đính chính” được.
Việc “đính chính” như thế này sẽ gây rắc rối, thậm chí có thể gây rắc rối lớn trong thi hành, nhất là tại các phiên tòa xét xử những vụ án có liên quan. Tòa chắc chắn sẽ không căn cứ vào một văn bản hành chính không phải là văn bản quy phạm pháp luật để thêm hay bớt bất cứ nội dung gì đã ghi trong nghị định.
Bài này không đề cập đến trình độ hoặc trách nhiệm cá nhân của người ký văn bản, cũng không đề cập đến sự “tiến bộ” của công văn 333 so với Nghị định 35. Bài này chỉ nói về sự cẩu thả của một bộ máy gồm những chuyên gia có trình độ cao về pháp luật. Nếu Nghị định 35 có chỗ nào không phù hợp thì phải dùng môt văn bản quy phạm pháp luật cao hơn hoặc một nghị định khác để sửa đổi, dù nghị định 35 mới được ban hành được 25 ngày.