|
Người làng Trung An lấy nghề đan lờ làm thú vui lúc nông nhàn |
Tôi theo chân người bạn đến nhà bà Trần Thị Thâm (74 tuổi), được bà cho hay: Cứ đến tầm tháng 10, tháng 11 (âm lịch), người dân trong làng bắt đầu đi mua tre về chặt, vót phơi khô và bắt đầu đan lờ, để đến khoảng tháng 6 (âm lịch) năm sau có lờ bán cho bạn hàng. Sau khi chọn loại tre mỡ, có mắt nhỏ, lóng dài, cơm mỏng và khẳm lá, nguyên liệu được cưa tùy theo cỡ cho các loại lờ lớn (bộng) có nan dài 1,6m; lờ trung 1,3m; lờ rô 1,1m… rồi bắt đầu chẻ và vót những sợi nan nhỏ như cây tăm hương. Tiếp theo là đánh tinh cho nan trắng ra rồi phơi khô, sau đó mới đến công đoạn đan lờ. Mỗi chiếc lờ có 3 bộ phận: thân, bửng và hom. Một chiếc lờ đẹp khi đan xong phải có cùng kích cỡ, trên thân lờ các lỗ phải đều, hom lờ đều, dẻo và chắc. Đan lờ cầu kỳ là vậy nhưng giá bán rất khiêm tốn. Mỗi chiếc lờ có giá 70.000 đồng/chiếc. Lờ của Trung An có tiếng bền, chắc nên được người dân miền Trung như: Quảng Ngãi, Huế ưa chuộng. Ông Lê Phàn - Phó Chủ tịch UBND thị trấn Ái Nghĩa cho biết: “Chúng tôi đã có Đề án lập tổ làng nghề, tiến tới thành lập hợp tác xã để hỗ trợ nghề đan lờ ở Trung An nhằm mục đích lưu giữ và quảng bá làng nghề đan lờ truyền thống ở địa phương”.
|
Nguyên liệu đan lờ được lựa chọn kỹ |
|
Đan lờ hoàn toàn bằng thủ công |
|
Sản phẩm lờ Trung An nổi tiếng trong và ngoài tỉnh |
Với bà con làng Trung An, nghề đan lờ đã có từ trong máu thịt của người dân nơi đây và không thể bỏ được. Có những năm thời tiết không thuận, đồng ruộng khô hạn không có nước. Cá dưới sông không lên được ruộng. Mối lái các nơi không về mua lờ. Ấy vậy mà các gia đình trong làng vẫn duy trì việc đan lờ để giữ một nét đẹp văn hóa mà không phải làng quê nào cũng có được.